Lời giới thiệu...

                                                                   Ảnh Internet

  LỜI GIỚI THIỆU (Tập thơ LĂNG KÍNH THƠ- Thơ Đoàn Kim Vân)

           LĂNG KÍNH THƠ HAY KÍNH VẠN HOA CỦA ĐỜI
                      Nhà thơ Bằng Việt- Chủ tịch Hội LHVHNT Hà nội.

   Đã lâu, chúng ta mới có dịp được đọc liên hoàn cả một tập thơ thanh thoát gồm tới 200 bài thơ ở dạng tứ tuyệt thuần chất hoặc phá thể, đồng thời thêm một bài thứ 201 coi như làm đề từ cho cả tập: "Lăng kính thơ" của tác giả Đoàn Kim Vân. Có thể đọc một hơi mà không thấy đơn điệu dù chỉ toàn một thể bốn câu, và đọc liền một mạch mà cũng không hề thấy mệt mỏi, vì chất thơ tuy hàm súc nhưng lại mở ra nhiều suy tư và cảm nhận đa dạng, phong phú đến vô cùng. Tôi có thể ví "Lăng kính thơ" không khác gì ống kính vạn hoa của cuộc đời, soi vào đó, chúng ta nhìn thấy mọi cung bậc hỉ, nộ,ái, ố của chính đời sống hôm nay.
   Nếu làm một chút liệt kê theo chủ đề,thì trong :"Lăng kính thơ" có những mảng đậm về thế thái nhân tình, về cái đẹp và cao quý ở đời cũng như những điều ô trọc đáng phê phán, kể cả những thói xấu rất cụ thể của người đời như lòng tham, tính ti tiện trong cách sống giả nhân nghĩa, lắt léo, phỉnh phờ, xu nịnh, dối trá.thậm chí cả thói mua quan bán chức, lường gạt người dân lương thiện ở mặt trái của xã hội..Tuy nhiên, tác giả vẫn thiên về hướng tôn vinh và đề cao tính hướng thiện cũng như tình người đích thực trong cách sống, ca ngợi vẻ đẹp trong trẻo của con người thẳng ngay,lương thiện ; ca ngợi sự linh thiêng trong tình cảm lứa đôi, tình nghĩa vợ chồng thủy chung, son sắt. Những bài thơ nửa như tự sự, nửa để răn đời tuy chỉ có bốn câu ngắn nhưng đúc kết được khá nhiều điều phong phú về triết lý sống, về đạo đức làm người. Điều này lại càng đáng tin cậy khi tác giả đã đứng ở tầm cao về tuổi đời và kinh nghiệm sống để truyền lại cho lớp người trẻ hơn với cách nói nhẹ nhàng mà thấm thía, với cách triết lý giàu từng trải và kinh lịch thực tiễn, không sa vào tự biện, cũng không rơi vào cung cách giáo huấn nặng nề.
   Những mảng đề tài khác cũng nổi bật trong tập thơ có thể kể ra như mảng vế đề tài Hà nội (Hồ Gươm, Tháp Bút,Tháp Hòa Phong, Văn Miếu, Tây Hồ...) cũng được chấm phá thanh thoát và nhiều sức khơi gợi. Đặc biệt, tác giả còn tả cả về "Hà Nội lụt" hôm nay với lời kêu than vừa chua chát vừa hóm hỉnh gửi tới"ông thoát nước" - chớ hẹn hò xuông mà cứ để dân đen cam chịu chống chèo mãi với tính đỏng đảnh của ông Trời! Một bài thơ vừa trữ tình lại vừa có tính hoạt kê.
   Tiếp đó, có thể kể đến mảng đề tài về hoa. Tác giả khá tinh tế và dịu dàng khi viết về hoa Sen, hoa Lộc vừng, lại không kém phần sắc sảo và uyển chuyển khi viết về hoa Nguyệt Quế, và cũng đầy thương cảm và chua xót khi viết về sự mỏng manh của kiếp hoa Quỳnh. Nhưng thú vị hơn nữa từ hoa thật tác giả đã liên hệ đến " hoa người" khi gọi tên từng cô con dâu hòa thuận ,nết na của gia đình mình- cũng vốn là tên các loài hoa- được cách điệu lên thanh những bông " hoa đời" dung dị nhưng luôn tỏa sắc hương tươi thắm và niềm vui cho mọi người.
   Tả mùa, tác giả tỉ mỉ đề cập cả đến bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông với những chấm phá đặc trưng cho . cảnh quan và tâm trạng riêng của con người với từng mùa. Tả địa danh và các vùng quê đặc sắc trên cả nước, tác giả đề cập đến  rất nhiều cảnh quan nổi tiếng của cả dải non sông gấm vóc, như Hạ Long, Huế, sông Thạch Hãn, sông Hương, những nét thơ mộng của Sa Pa, Đà Lạt, Tản Viên, Tam Đảo, Sầm Sơn... Đặc biệt tác giả còn tràn đầy cảm xúc và tình cảm công dân sôi sục khi viết về các vùng biển đảo Trường Sa, Hoàng Sa thân thương hiện còn đang bị thế lực nước ngoài xâm chiếm và cát cứ.
   Trong tập, cũng còn một mảng đề tài khá sâu đậm về các danh nhân văn hóa như Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Hải Thượng Lãn Ông, Tú Xương ; đến các văn nghệ sĩ đương thời có nhiều gắn bó với đời sống tình cảm và tâm hồn tác giả như : Giáo sư AHLĐ Vũ Khiêu, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, nhà thơ Phạm Tiến Duật, NSND Lê Dung, nữ anh hùng Đặng Thùy Trâm... Mỗi bài thơ, tuy chỉ như một nét chấm phá nhỏ về các nhân vật kể trên, nhưng đều thể hiện được tình cảm bộc bạch và chân thành của tác giả và các đối tượng mình đề cập đến - những tài danh ở góc độ này hay góc độ khác từng để lại trong trái tim tác giả những nốt trầm lặng lẽ nhưng còn đủ sức vang rung mãi về sau.
   Cuối cùng chúng ta không thể không dừng lại lâu hơn một chút ở mảng đề tài khà phong phú viết về  bản thân tác giả, với hàm ý của tác giả muốn gợi mở ra những điều gì chiêm nghiệm, tự răn mình, tự nhủ mình, cốt cũng nhằm để sửa mình; hoặc tự suy ngẫm sâu xa và lo tính nhiều bề để giải được những "mật mã cuộc đời", để chọn bạn, để lập thân và tu thân trong suốt chiều dài có rất nhiều biến cố và thăng trầm của mỗi thân phận con người : " Mênh mông mặt nước sông dài / Một chiều xa một mảnh đời lênh đênh...". Có những câu thơ trực giác, nhưng cảm động vì cố níu kéo một khoảnh khắc để cho nó còn ở lại với mình,  không bị tan nhòa vào vô tận : "Nhớ nhau thì nhớ hôm nay nhé / Có lệ rưng rưng nặng khối tình...".Có đôi lúc, tác giả bị lung lay niềm tin vào cái Chân, Thiện, Mỹ ở cuộc đời khắc nghiệt, chỉ còn lại một phút ngậm ngùi vì cái bon chen vô vọng của kiếp người " Thiên đường mơ tưởng nào đâu thấy / Chỉ thấy bon chen một kiếp người". Tuy vây, giọng điệu chủ đạo trong cả tập thơ dù sao vẫn là lạc quan, vẫn nắm vững ở thế chủ động :"Trăm năm ra khỏi cõi người / Tâm hồn tôi vẫn sáng ngời niềm tin". Và dù cho rằng mỗi con người có một số phận, nhưng tác giả không bao giờ chịu đứng ở thế bị động, để thả mình buông trôi vào yếm thế, mà luôn luôn nắm vững một chân lý chủ đạo,có thể nói là ở một tư thế tự tin làm chủ số phận, thể hiện rõ tính cách và bản lĩnh của một con người dám quyết đáp trong mọi việc "Số phận con người cũng tự ta...". Đó chính là cái gốc của mọi điều để ta tự răn mình, tự nhủ mình khi suy ngẫm về số và vận của đời mình.
   Phần suy ngẫm và chiêm nghiệm có thể nói là bay bổng nhất và thanh thản nhất trong tập thơ chính là phần cảm nhận về thơ và vai trò của thơ trong cuộc đời một con người. Đây cũng là phần tác giả viết nhẹ nhàng, tươi tắn nhất, và cùng với phần chiêm nghiệm về số phận con người, đây cũng là phần có nhiều câu thơ hay nhất trong cả tập. Có những câu lửng lơ mà da diết : "Bài thơ viết mới nửa chừng / Giấc mơ chiều đến xin đừng qua đi". Có những câu triết lý mộc mạc mà sâu sắc : Người đi tìm kiếm bạc vàng / Riêng tôi tìm lấy một nàng thơ chơi / Ngẫm xem những tấm trò đời / Ai mà tim thấy mặt trời nửa đêm "..Hoặc đôi câu khác lại có cái " ngẩn ngơ" rất thi sĩ, đó là chất thi sĩ trẻ, thơ lãng mạn vẩn vơ của ngàn đời " Có người đi nhặt hoàng hôn /Đêm về đan dệt nỗi buồn vu vơ..."Nhưng chất lãng mạn tích cực, đầy nhận thức trong lành, đầy chất liệu hiện thực mới là chất lãng mạn ấn tượng nhất trong tập thơ ; "Nếu trái đất này mà không có biển / Ai dám mơ tìm thấy một thiên đường".Qủa thực, đến với thơ và gắn bó thơ với đời một cách hài hòa, tác giả đã được đền bù xứng đáng ; 'Tháng năm rồi sẽ qua dần / Dòng đời nối tiêp tình Xuân còn dài...".
   Hai trăm bài thơ, mỗi bài một vẻ, mỗi bài một khía cạnh, một góc độ, nhưng chúng xứng đáng là miếng kim cương đủ màu sắc óng ánh trong ống kính vạn hoa của một nhà thơ tràn trề cảm xúc. Xin chúc mừng tác giả Đoàn Kim Vân và trân trọng được giới thiệu với bạn đọc.

                                                                      Nhà thơ  Bằng Việt

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Đồ gỗ nội thất thanh hóa, bàn ghế gỗ tại thanh hóa, giường ngủ đẹp thanh hóa, giường gỗ thanh hóa, bàn ghế ăn thanh hóa, tủ quần áo gỗ thanh hóa, sofa gỗ tại thanh hóa